Ngay cả Hàn Cẩm và Hàn Tú Tú đều là như thế, vậy thì Hàn Tiền và Hàn Trình hai đứa trẻ anh càng không yêu cầu quá nhiều, người một nhà chỉ cần có thể ở bên nhau trải qua sinh hoạt an yên, xem nhau là gì cũng không quan trọng, anh vẫn xem bọn trẻ như con ruột của chính mình mà quan tâm chăm sóc.
Cũng bởi vì anh vẫn luôn ôm ý nghĩ như vậy, thế nên lúc này nghe được Hàn Trình mở miệng nói muốn ở bên cạnh anh mãi mãi thì mới có thể kinh ngạc đến thế kia, trong lúc nhất thời kích động lại e ngại cẩn thận không dám tiến tới, cho đến khi Hàn Trình vui vẻ chạy tới, ôm chân anh lần nữa la lớn∶ "Con thương cha nhiều lắm!"
Hàn Liệt lúc này rốt cuộc mới phản ứng lại, anh cười lớn một tiếng, cũng bất chấp cả người dơ bẩn, một phen ôm Hàn Trình vào lòng ngực, vô cùng cao hứng đi về phía Liễu Tố Tố bên kia ∶ "Vợ ơi, nãy giờ em có nghe được không, Tiểu Trình vừa rồi nói thương anh, nó còn gọi anh là cha nữa đó.
Liễu Tố Tố cũng vui vẻ, nhưng vẫn e dè lui lại mấy bước mới nói ∶ "Nghe được rồi, anh hỏi một chút sao tự dưng con lại làm lơ em, thế mà lại hùng hổ xông về phía anh như thế, sợ em đánh nó à?"
Hàn Trình chu miệng nhỏ lên∶ "Mẹ, sao mẹ có thể nói như vậy chứ, con rất là yêu thương cha mà, cho nên về sau con mỗi ngày đều sẽ ôm ấp cha như thế!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây