Ông ấy nhìn chằm chằm vào mớ con số hết lần này qua lần khác, rõ ràng lúc này sắc trời đã tối mịt, đèn pin còn tắt rồi, cả bóng dáng người còn nhìn không rõ nữa, nhưng ông vẫn cảm thấy những con số trên giấy kia… dường như đang sáng lên.
Đoàn trưởng Trương gắt gao nắm tay Liễu Tố Tố, nghiêm túc nói ∶ "Tiểu Liễu, chúng ta làm được! Chúng ta làm được rồi!"
Đúng vậy, bọn họ đã làm được.
Từ một khoảnh khắc khi con số hiện lên trên bàn cân kia, đã có không ít người nói cảm tạ với Liễu Tố Tố, bọn họ sung sướng kéo tay cô nói lời cảm ơn. Mọi người đều hiểu, nhờ có Liễu Tố Tố mà ống dẫn nước và phương pháp tưới nước nhỏ giọt có thể mở rộng ra, cũng từ đó mới có thể mang tới cho mọi người thời khắc hưởng thụ niềm vui thu hoạch như lúc này.
Nhưng trong lòng Liễu Tố Tố lại hiểu, chuyện này không phải do một mình cô, nếu dùng lực lượng của một mình cô, đừng nói là khoảng thời gian trước nạn đói, dù dùng tới vài chục năm thời gian cũng không có khả năng được như thế này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây