Liễu Tố Tố gật gật đầu, cô nhanh chóng cầm nước ấm lên ăn hết màn thầu. Cũng thật vừa vặn, cô mới ăn xong, đã có người đẩy xe đẩy tay tới.
Vốn dĩ thời điểm cân lương thực hàng năm, ai nấy đều cực kỳ tích cực, đều muốn biết gia đình mình bỏ công sức vất vả một năm có thể nhận về bao nhiêu. Qua năm nay, có thêm lý do trang bị ống dẫn nước, mọi người lại càng háo hức hơn nhiều. Lúc này vừa tới 6 giờ sáng, ngay ngoài cổng hai sân kho đã có một dãy người xếp hàng dài, đằng sau còn có người cuồn cuộn không ngừng đi tới đây. Xe đẩy tay vừa ngừng lại, mọi người đã bắt đầu dỡ đống túi vải bên trên xuống.
Túi vải ở thời này vừa to vừa dày, sau khi chứa đầy lương thực, dù là quân nhân khiêng lên cũng cảm thấy cực kỳ khó khăn.
Trong tay đoàn trưởng Trương đang cầm bảng ghi chép danh sách, thấy người nọ bỏ túi lương thực xuống mà thiếu chút nữa đã ngã oạch xuống sân, hắn vội vàng nhét bảng ghi chép vào trong tay Liễu Tố Tố, rồi đi qua giúp một tay.
Chỉ nghe ‘bùm’ một tiếng, cái túi nện thẳng lên cân, nghe tiếng vang này truyền tới, tất cả mọi người đã gấp không chờ nổi, vội vàng xôn xao lên∶ "Nặng bao nhiêu? Nặng bao nhiêu vậy?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây