Nhưng rốt cuộc vẫn được tính là lương thực, hiện tại lại có không ít người ở đây, Trần Nam không dám lên tiếng, chỉ có điều sắc mặt không tốt lắm, tay cầm bột kiều mạch đi ra, vừa ra tới thì nói: “Vốn dĩ em nhờ chị dâu của em chuẩn bị bột mì, kết quả lại biến thành cái này. Hai người có muốn lấy không, nếu không cần thì em tự mang về ăn cũng được ạ.
Lữ Linh Chi cũng không thích ăn cái này, nhưng đây là một mảnh hảo tâm của Trần Nam, làm sao có thể không cần được: “Đợi lát nữa lấy cho chị hai cân đi.
Chị là nể mặt Trần Nam, nhưng Liễu Tố Tố thì thật sự thích ăn, cô nhớ rõ bột kiều mạch làm đồ ăn có hương vị rất tốt, hiện tại thời tiết nóng, nếu không thèm ăn thì ăn cái này là tốt nhất.
“Chị cũng muốn, chị lấy ba cân được không? Nhưng chúng ta phải đi nhanh lên, trời sắp mưa rồi.
Lúc này sắc trời có thể gọi là: ‘mây đen áp thành thành muốn đổ’, ba người cũng không đoái hoài tới chuyện phân chia bột mì, cầm đồ trở về rồi nói sau, bằng không mưa xuống, mặc dù có áo tơi, đồ ăn nhất định sẽ bị ướt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây