“Anh chịu được nhưng em không chịu được. Em đi xem rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra. Nói không chừng em cũng có thể học được."
Nghe vậy, phó đoàn trưởng Thái sửng sốt.
Hắn ta ảm thấy như vậy cũng không phải không được, thế nhưng hắn ta vẫn hơi do dự một chút: "Ừ thì cứ coi như em học được đi, sau khi em học được sẽ đi giúp trại chăn nuôi, chẳng lẽ em không lo đoàn văn công bên kia sẽ có ý kiến?"
Bạch Tĩnh không để bụng nói ∶ "Liễu Tố Tố đi hỗ trợ, ban quân vụ còn không thèm ngăn cản, sao đến lượt em người ta lại có ý kiến? Hơn nữa đến lúc đó trại chăn nuôi đưa cho em mấy cân thịt, em mang nó đi tạo quan hệ một chút, những người đó nâng niu em còn không kịp, sao lại trách em?"
Anh không nhìn Liễu Tố Tố chỉ dựa vào một chút ơn huệ nho nhỏ như vậy, mới có thể khiến mọi người kính nể cô sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây