Vừa nghe nói giá cả, Liễu Tố Tố đã mất đi hứng thú mua sắm. Loại hàng hóa này lại đắt đỏ như thế? Năm đồng tiền có thể mua được sáu, bảy cân thịt đó!
Lại nói, chiếu này chẳng phải làm từ trúc ư? Chờ thêm hai ngày nữa cô có thời gian, cô cứ đi chặt mấy cây trúc về làm thử xem, cô cũng không tin là mình bó tay với nó.
Nghĩ đến đây, Liễu Tố Tố cực kỳ kiên định xoay người rời đi, khi tới quầy hàng tiếp theo cô mới dừng chân lại, lúc này cô đang chú ý tới một cái đồng hồ để bàn.
Trước kia lúc có di động, đồng hồ và đồng hồ báo thức đều không cần dùng đến, chỉ cần ấn di động một cái là biết được thời gian.
Nhưng ở thời đại này không có di động, Liễu Tố Tố mới cảm nhận được sự khó khăn khi không biết rõ thời gian, đặc biệt cô không giống những người khác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây