Bị hai chiếc kiềng kẹp lại, nhà bọn họ có nhà thì có ích lợi gì? Chẳng phải thành nơi trực ban à?
Vương Vĩnh Thuận cầm hơn hai trăm đồng, tận tình khuyên nhủ con trai: “Chút tiền ấy là do mẹ Vương Anh để lại, bà ta lén giấu dưới vạc nước, trước khi chết mới nói. May mà lúc đó ý thức bà ta mơ hồ, không nhìn thấy rõ, cha mới bảo mọi người đi chỗ khác để nghe bà ta nói.”
Thật ra ban đầu Vương Vĩnh Thuận cầm năm trăm đồng lận, giây phút cầm tiền lên tay ông ta không ngừng run rẩy. Sống hơn nửa đời người, lần đầu tiên ông ta có nhiều tiền như thế.
Tuy rằng năm trăm thì nhiều nhưng vẫn phải tiêu xài.
Ông ta ngoài tiêu xài công khai còn lén cho con trai không ít tiền tiêu vặt. Vì con trai lên cấp ba, ông ta còn bỏ ra năm mươi đồng để qua lại với công xã.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây