Vương Diệu Tông vô cùng bực bội, hắn cảm thấy cha mẹ của mình bị ấm đầu rồi, Tam Nha ở sát vách nhát gan như thế mà người nhà mình còn bị cô ta gây khó dễ.
Nếu không được thì dứt khoát xông vào đánh chết cô ta thôi! Một cô gái tay trói gà không chặt thì làm nên cơm cháo gì, chỉ cần nhà mình hùng hổ một chút là cô ta sẽ biết sợ ngay.
Sao Vương Vĩnh Thuận không biết con trai đang nghĩ gì, nhưng lần này thái độ của ông ta có chút khác thường, chuẩn bị dập tắt suy nghĩ của con trai.
“Diệu Tông, cha biết trong lòng con không muốn, trong lòng cha cũng vậy. Chú Hai con không có người nối dõi, chỉ có một đứa con gái thôi. Nếu nó còn sống, đừng nói nhà cửa, thậm chí còn phải sắp xếp công việc cho con, đưa con vào đại học Công nông binh. Nó còn phải dựa vào con để dưỡng lão, đương nhiên thứ gì cũng sẽ dâng hiến cho nhà chúng ta.”
Vương Vĩnh Thuận không cảm thấy có gì không đúng, em trai ông ta kết hôn không lâu đã đi lính, khi đó ông ta còn chưa có Diệu Tông. Nếu lúc ấy đã sinh Diệu Tông rồi, kiểu gì ông ta cũng nói rõ ràng trước khi em trai nhập ngũ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây