Lý Xuân Quyên khóc lóc om sòm, Điền Hữu Phúc cũng không quan tâm bà ta.
Ầm ĩ qua lại, Lý Xuân Quyên vẫn trơ mắt nhìn Vương Anh xây tường che kín lại.
Bà ta nằm nghiêng trên giường, trong lòng mắng Vương Anh, Từ Sương, bà Từ và Điền Hữu Phúc cả trăm lần.
Đồ tiện nhân Vương Anh kia còn dám kén rể, không hề nhớ đến nhà mình, đúng là đồ khốn mà!
Từ Sương lại trở mặt như lật bánh tráng, tốt xấu gì trước kia mình cũng sắp làm mẹ vợ nó, lúc này dại gái như bị bỏ bùa, đúng là khốn kiếp!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây