Lúc này bà mai thấy đã bàn xong chuyện, vội kéo bà Từ đi bàn việc nhà, cũng cố ý chừa lại không gian cho Vương Anh và Từ Sương nói chuyện riêng tư. Dù sao có mấy chuyện chắc chắn không tiện nói với bà Từ.
Vương Anh túm tay áo Từ Sương, khẽ hỏi: “Anh dùng tiền như thế sẽ không tiêu đến nghèo chứ?”
Chuyện này không giống cưới vợ chút nào, mà giống như lấy hết vốn liếng ra vậy.
Vương Anh: “Tôi cho anh cơ hội đổi ý, anh suy nghĩ đi.”
Trong ánh mắt Từ Sương mang theo ý cười: “Sao có thể tiêu đến mức nghèo chứ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây