Mạch Miêu vẫn không nói lời nào, cô ấy lắc đầu, nhìn thấy bà lão kia còn muốn tiếp tục thuyết phục, cô ấy nhíu mày, dứt khoát đi đến bên kia để xếp hàng. Dù sao thì mọi người đều có thể xuống từ hai bên của toa xe, không nhất thiết phải xếp hàng ở chỗ khác.
Mặc dù vậy, Mạch Miêu vẫn cảm thấy lo lắng.
Sau khi xuống xe cô ấy vội vàng rẽ vài vòng, Mạch Miêu nhìn thấy phía trước có người mặc đồng phục nhân viên đang duy trì trật tự, cô ấy lập tức đi theo đối phương, một đường ra khỏi nhà ga.
Ra khỏi ga tàu đã là buổi trưa, ngoài cửa vang lên đủ loại tiếng la hét.
“Nhà riêng, khách sạn nhỏ, có điện có nước, ở một đêm chỉ cần ba đồng!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây