Có đôi khi Vương Anh cũng không hiểu, sao mình và Từ Sương có thể sinh ra một đứa con gái dẻo miệng như thế, có tài năng về giao thiệp rất tuyệt vời. Không thể không nói gen là thứ rất thần kỳ.
Thi đại học xong cũng là lúc Vương Anh giải quyết xong chuyện trong lòng, trong nhà vui vẻ chuẩn bị đón năm mới.
Mấy năm trước Vương Anh cảm thấy ăn tết chỉ có cô và Từ Sương, ở huyện thành không vui bằng ở nông thôn.
Nhưng mấy năm nay có Đào Đào, thời gian trôi qua càng thú vị. Đừng nhìn Đào Đào chỉ hơn ba tuổi, nhưng chuyện ăn chơi là cô bé nhất quyết không muốn bỏ qua. Lấy pháo làm ví dụ, Đào Đào không thể đụng vào diêm nhưng có thể không quẳng pháo được sao?
Một hộp pháo nhỏ, cô bé có thể chơi cả ngày, chạy theo anh chị trong khu vui chơi đến khi đói bụng mới về. Trong nhà cha nấu ăn ngon, nhưng mà ăn cũng không hết. Năm nay khi nếp sống đã thoáng hơn, chợ nhỏ ở Nam Thiệu đã đóng quá lâu, gần đây mới có người lén đi bày quầy hàng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây