“Tên đó là một người khá chậm chạp, tôi sợ tên kia chó cùng rứt giậu(*) sẽ làm nhiều chuyện điên rồ, trong khu nhà chúng ta có rất nhiều trẻ con.”
[Chú thích: (*) Chó cùng rứt giậu: Để chỉ tình thế bị đẩy đến bước đường cùng phải đành làm liều, kể cả điều xằng bậy.]
Ông Tống cười tủm tỉm: “Không đơn giản như vậy phải không?”
Ông Tống cầm chiếc đũa bên cạnh gắp một miếng lớn thịt trắng dính dầu đỏ: “Nếu như lo lắng thì có thể tìm việc cho cậu ấy làm. Bảo cậu ấy vướng chuyện gia đình, chuyện bên ngoài nữa thì chỉ khiến cậu ấy cáu bẳn thôi. Tôi cũng đã theo dõi mấy tên khốn kia, trên đầu có một đống bím tóc, nhưng những người này tàn nhẫn và rất bình tĩnh, đừng dây dưa với họ nữa.”
Trần Đông vỗ đùi: “Không phải đâu! Tôi thấy tên này thật độc ác, vợ con hắn cũng không thèm quan tâm hắn, chẳng lẽ hắn thật sự muốn lén bỏ trốn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây