Từ Sương ngoài làm đầu bếp thỉnh thoảng cũng nhận nấu cỗ đám cho nhà người ta, dăm ba hôm lại lên núi kiếm chút gì đó, tính ra mức sống của bà Từ hoàn toàn có thể được coi là thuộc mức cao nhất trong xã.
Chỉ là lúc này, trong nhà họ Từ không còn giọng nói sang sảng của bà Từ nữa, chỉ có từng đợt khóc thương ai oán.
“Con nói xem anh trai con sao lại thành ra như vậy chứ! Mẹ rõ ràng đã dặn đi dặn lại nó phải cẩn thận rồi, nó làm sao mà để cho người ta tố cáo thế này!”
“Con cũng vậy nữa, bảo con đoạn tuyệt với anh con đi con lại cứ nhất quyết không chịu nghe! Anh trai con vào vòng lao lý rồi, nếu lỡ con cũng xảy ra chuyện gì thì con bảo mẹ phải làm thế nào đây. ”
“Còn cả con gái nhà họ Vương nữa, con mà không đoạn tuyệt nói không chừng người ta sẽ không chịu gả qua đây đâu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây