Vương Anh: “Được rồi, em không sao, anh mau đi làm việc đi.”
Từ Sương quấn kỹ khăn quàng quanh cổ cô: “Buổi trưa em cứ ăn ở nhà ăn trước, nếu ăn không quen thì lúc quay về nhớ nói với anh, trưa mai anh sẽ chuẩn bị trước một hộp cơm cho em. Buổi tối em tan làm thì đi thẳng đến tiệm cơm, ăn xong thì quay về.”
Vẻ mặt Trần Đông không thể tưởng tượng nổi.
Vương Anh trợn tròn mắt nhỏ: “Không cần coi em khác người như vậy. Buổi trưa em ăn tạm ở nhà ăn cũng được, hơn nữa, đồ ăn ở đó chưa chắc đã không tốt.”
Nhà máy làm đường là nhà máy quốc doanh lớn nhất ở đây, nên trình độ của nhà bếp chắc không đến nỗi quá kém đâu nhỉ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây