Mã Đại Liên đã hất cao cằm, mấy đứa con dâu cũng phá lệ vây quanh cô, mấy người đứng ở cửa, đợi Vương Anh đưa thịt cho bọn họ.
Ánh mắt Vương Anh nhìn thẳng, trực tiếp đi qua trước mặt mấy người này với Từ Sương, thuận tiện chào hỏi với mẹ Lưu. Mã Đại Liên vừa tức vừa vội, bà ta tức giận quát lớn: “Đứng lại!”
Bà ta chạy vài bước đến trước mặt Vương Anh: “Người trẻ tuổi như cô sao không biết lễ nghĩa thế!”
Bà ta sắp tức chết rồi: “Cô chuyển vào sân lớn nhà chúng tôi, càng không nói bản thân cô nên đến cửa quen biết với chúng tôi sớm hơn, ít nhất cũng nên biết một chút lễ nghĩa cơ bản chứ? Chuyển đến đây hai ngày rồi, gặp mặt cũng không nói câu nào, mang thịt chỉ để ăn một mình không cho ai, cô học theo ai đấy?”
Miếng thịt lớn như vậy cũng phải hơn nửa cân, mẹ kiếp, hai người bọn họ xứng đáng được ăn nhiều thịt như vậy sao? Vì sao không đưa cho mình? Nhà mình bao nhiêu người, lâu lắm rồi chưa được ăn thức ăn mặn rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây