Bởi vì bộ phận đại đội giúp cô không nhiều, đa số thời gian và tinh lực đều là của một mình Vương Anh. Nhưng mà khi kiếm được rồi, năm đầu tiên phải đưa cô một nửa, sau này mỗi năm cô chỉ lấy một phần mười, bởi vì cô phải dạy mọi người trồng hoa phơi thuốc.
Ba trăm năm mươi đồng còn lại, đại đội trưởng lấy ra năm mươi đồng chia cho mấy đứa trẻ trước đây giúp Vương Anh khai hoang thu hoa, sau đó số tiền còn lại để lại năm sau khai hoang trồng cây kim ngân.
Điền Hữu Phúc cũng coi như là người có lương tâm, không nói số liệu thực tế với công xã, chỉ là nói đại đội đã liên hệ với xưởng thuốc trên tỉnh thành, đồng ý thu mua cây kim ngân dài hạn ở đây, đại đội bọn họ bảo đảm cơ sở sản xuất lương thực, muốn khai hoang vài mẫu đất trồng thuốc.
Cuối cùng công xã cũng phê cho hai mẫu đất, Điền Hữu Phúc đã cảm thấy vô cùng mĩ mãn rồi.
Hai mẫu đất, một mẫu đất có thể thu hai trăm tám, năm tiếp theo là được hơn ba nghìn rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây