Trương Tam thầm kêu một tiếng xui xẻo, gặp đôi vợ chồng son không dễ lừa, anh ta đành thành thật mà giơ bốn ngón tay.
Vương Anh không chút do dự mà chém giá: “Ba chục!”
Lần này Trương Tam mặt mày ủ ê: “Chị gái à, cô không thể chém giá như vậy. Làm gì có ai mở miệng liền chém bớt mười đồng tiền. Cô lập tức chém xuống ba mươi, tôi cũng không có cách nào nói với cô nữa.”
Đời trước Vương Anh chém giá nhiều lần rồi nên thành thói quen, cô không biết mọi người bây giờ đều ra giá thật, mỗi lần chém giá đều chém từ vài xu.
Từ Sương kéo tay Vương Anh, nói tiếp: “Ba lăm. Đồng ý thì bán, không thì bỏ đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây