Cuối cùng Từ Sương vẫn thỏa hiệp, anh rang một vại nhỏ, đặt ở tiệm cơm, khi nào Vương Anh tới thì pha cho cô một ít.
Trà được rang từ lúa mạch mới thu hoạch, mùi hương toả ra rất thơm.
Vương Anh rất thích mùi hương này, cô ôm khư khư không buông tay.
Từ Sương: “Không giận nữa sao?”
Vương Anh ra vẻ: “Sao anh biết em tức giận?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây