Điền Hữu Phúc không bỏ sót người nào, ai có thể gọi đều gọi tới.
Vương Anh nhìn dáng vẻ Điền Hữu Phúc đỏ mặt tía tai, cả người đều tích góp một cỗ sức mạnh, đột nhiên nghe được bên cạnh truyền đến tiếng thì thầm.
“Hữu Phúc sao vậy? Năm nay không giống như năm trước.” “Suỵt… Ông không biết chuyện mấy đại đội khác sao?” “Sao vậy?”
“Từ đây nhìn qua là có thể thấy cánh đồng lúa của hai đại đội bên cạnh chúng ta thưa thớt xác xơ như nào. Nghe nói là không trồng bổ sung kịp, còn có công xã lười biếng bên dưới hạ lưu kia nữa, nghe đâu hiện giờ cũng đã hết lương thực rồi…”
“Là bởi vì trận mưa đá đầu năm sao? Trời ạ!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây