“Vậy sao mấy người không cho tôi qua, từ năm mười lăm tuổi tôi đã bắt đầu học nấu ăn, đến bây giờ đã là hai mươi lăm, mười năm rồi mà còn chưa thi được lên cấp hai?”
Trần Đông cười lắc đầu: “Thật ra không phải như thế, cái việc như học nấu ăn này còn phải xem sư phụ nữa. Vấn đề lớn nhất trong cả bốn món lần này của cậu là không có gì đặc biệt, món thường được gọi nhất trong tiệm của cậu có phải là khoai tây thái sợi trộn với thịt hầm hai lần không?”
“Có món sở trường của mình tất nhiên là tốt nhưng nếu cậu muốn đi xa hơn nữa thì phải đặt ra yêu cầu cao hơn với bản thân.”
“Chắc sư phụ cậu dạy cậu điều quan trọng nhất là phải an toàn đúng không? Tất nhiên an toàn rất tốt nhưng với chúng ta thì cấp ba là nhập môn, cấp hai là đi lên. Đương nhiên tiêu chuẩn của cấp hai không phải tiêu chuẩn của cấp ba rồi.”
“Sườn xào chua ngọt chưa đủ lửa là do cậu quá sợ, tôi thấy lúc cậu mở chảo dầu lên đã sợ rồi, vừa mới bỏ miếng thịt xuống đã vội vàng vớt ra. Căn bản là cậu không chú ý tới thời gian, mà chỉ dựa theo một trình tự cứng nhắc. Còn thịt thái sợi xào nước tương, tôi thấy lúc bỏ muối tay cậu hơi run...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây