“Tôi cũng không biết khẩu phần lương thực của mọi người là bao nhiêu. Tôi cứ tưởng rằng đó là do trong cùng một tập thể nên mọi người mới giúp đỡ nhau. Từ nhỏ tôi đã chỉ có một người em trai, không có anh trai, sau khi gia nhập đại gia đình thanh niên trí thức, tôi đã coi mọi người như anh chị em trong nhà…”
May mà Dương Hồng đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng vẫn bị Bạch Linh chọc tức không nhẹ. Nhưng hết lần này tới lần khác tên ngu ngốc Giang Lỗi ở bên cạnh cứ nhảy cẫng lên nhận lỗi về mình: “Là do tôi tự nguyện, Bạch Linh chỉ từng đề cập qua một lần duy nhất, thậm chí cô ấy còn chưa từng chủ động hỏi mà còn khuyên tôi phải ăn uống đầy đủ, không nên lúc nào cũng tặng đồ cho cô ấy.”
Ngược lại thanh niên trí thức Hứa lại yên lặng, anh ta không ngu ngốc như Giang Lỗi. Mặc dù mỗi lần Bạch Linh đều tỏ vẻ từ chối không muốn nhận lương thực, nhưng cô ta chưa bao giờ thực sự từ chối, cuối cùng cô ta vẫn sẽ nhận phần lương thực ấy.
Thanh niên trí thức Hứa vẫn luôn duy trì sự im lặng trong khi Giang Lỗi lại cứ nhảy cẫng lên.
Dương Hồng xoa xoa mi tâm: “Vậy hai người nói qua một chút đi, tại sao hai người lại đánh nhau?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây