Đào ra đồ sứ đồ ngọc thì không nói gì, ngay cả mấy đồ vặt nhỏ nhỏ cũng đổi được mấy chục đồng. Nói đến bây giờ, mặc dù không dễ làm lắm, nhưng mà chỗ bí mật để tiêu thụ thì vẫn có, cho dù chỉ đổi một món lặt vặt cũng đủ cho bọn hắn tiêu thoải mái. Cho dù không bán được đi chăng nữa, giữ lại làm bảo vật gia truyền cũng được, ai biết được đó có phải là vận khí giúp gia đình đổi đời hay không.
Vương Diệu Tông thậm chí đã nghĩ xong khi cầm tiền thì hắn ta phải tiêu như nào luôn rồi.
Đến lúc đó hắn ta sẽ xây lại nhà của mình, dùng gạch nung xây thành hai tầng, phải cao hơn nhà Vương Anh một cái đầu.
Hắn ta còn muốn nở mày nở mặt khi bản thân đi vào thành cưới một cô vợ…
Vương Diệu Tông nghĩ đến đây, sự tưởng tượng đẹp đẽ đến nỗi làm hắn ta quên mất hiện thực.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây