20 đồng lận đấy, mới có bao nhiêu ngày mà bà ta đã để cho con trai tiêu hết sạch.
Vương Vĩnh Thuận từ đó đến giờ chưa bao giờ chán nản đến vậy: “Tôi không quản nổi nó nữa.”
Vương Diệu Tông lớn rồi, một người làm cha như ông cũng không đánh lại hắn ta, thế thì còn có thể làm gì bây giờ? Cứ đành phải từ từ thôi.
*****
Ngày hôm sau, Vương Anh liền đem theo thư giới thiệu vào thành, bỏ sâm núi vào dưới đáy của gùi, còn phía trên để một số dược liệu và rau rừng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây