Ánh mắt Bạch Linh chợt lóe lên, nhỏ nhẹ lên tiếng: “Trí thức Giang, anh không cần lo lắng cho tôi như thế, tôi ở đâu cũng được cả. Nếu như có bị bệnh thì đến lúc ấy đi tìm bác sĩ Vương Anh cũng được, sức khỏe của tôi không yếu ớt đến thế đâu.”
Vương Anh nhướng mày, Bạch Linh hình như có ý gì đấy với Giang Lỗi, cô nhớ loáng thoáng hôm cô ta mới đến có thèm gọi tên của Giang Lỗi đâu, sao hôm nay lại gọi thành trí thức Giang rồi?
Giang Lỗi thì hồn nhiên ngây thơ không có cảm giác gì, còn quan tâm nói: “Thân thể cô không tốt, chỗ ở không tốt thì sao mà được. Đừng lo nữa, nghe theo tôi, đi đến nhà họ Từ đi, cũng để cho bác sĩ Vương Anh xem xét bệnh tình, tôi thấy năng lực của cô ấy cũng tốt.”
Vương Anh: “....”
Anh ta có muốn nghe thử mình đang nói lời nhảm nhí gì không? Cái dáng vẻ tổng tài bá đạo kia là sao, anh ta là chủ nhà chắc?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây