Lão Cẩu chẳng thể giấu giếm nổi chuyện gì cả, nếu gã ta biết điều gì thì nhất định sẽ nói ra. Nếu không nói thì có thể là không biết, cũng có thể là nghe được gì đó nhưng không chú ý đến.
Vì vậy còn phải tìm được người tinh tế hơn để hỏi.
Vương Anh có chút thấp thỏm: “Hai ta đều đánh hắn ta một trận, liệu hắn ta có chịu nói thật không?”
Từ Sương có chút kỳ lạ nhìn cô: “Sao em lại nghĩ vậy, hiện tại hắn ta còn ước biết gì nói đó ấy chứ.”
Lời này cũng không lạ, Từ Sương đã từng đánh lão Cẩu đến nỗi sinh ra bóng ma tâm lý đến nơi rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây