“Trước đó khi chia nhà mọi người cũng biết, trong nhà của tôi không có nhiều tiền bạc như thế... Nếu không phải quá đói bụng thì tôi cũng không đánh mất lương tâm...”
Người chung quanh nghiến răng nghiến lợi: “Ông đói bụng nên cứ làm vậy à? Nhà ai không đói bụng hả? Mùa đông thì nhà nào cũng như nhau chỉ ăn no nửa bụng. Hừ, ông đói bụng thì có thể trộm gà à, có phải ông đói cũng có thể phóng hỏa đốt nhà người ta luôn không?”
Vương Vĩnh Thuận im lặng, hiện tại trong tay ông ta còn chút tiền, nhưng sao ông ta có thể lấy ra được!
Nếu lấy ra thì không giải thích được sự túng thiếu khi chia nhà với Vương Anh, hơn nữa Vương Vĩnh Thuận biết con trai bị đưa vào Ủy ban cách mạng, ông ta còn phải cầm tiền cứu con ra! Càng không nói ông ta còn bị thương, chữa trị cũng phải dùng tiền!
Vương Vĩnh Thuận suy nghĩ một hồi liền quyết định không móc tiền ra!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây