Từ Sương cười khổ nói: “Đừng... Chúng ta đã thỏa thuận không sinh con rồi...”
Vương Anh hơi ngạc nhiên, ý của Từ Sương là ...
Từ Sương nắm chặt Vương Anh tay: “Mấy năm nay chúng ta nhẫn nhịn một chút, chờ khi nào vào thành phố rồi tính tiếp.”
Vương Anh nhướng mày, cô không thể tin được Từ Sương đối với loại chuyện này lại ngây thơ như vậy.
Từ Sương cũng phát sầu, sớm biết như vậy nên sớm bàn bạc chuyện này trước khi kết hôn, nếu thế thì bây giờ cũng không phải thẹn thùng như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây