Lúc bốn giờ hơn Vương Anh ra ngoài hóng mát, Từ Sương đã ôm hai đứa nhỏ trong lòng ngực.
Đại Nha Nhị Nha không chịu vào nhà mà ngủ trên băng ghế, Từ Sương thấy hai đứa nhỏ mặc đồ mỏng manh nên mới ôm chúng vào lòng.
Thấy Vương Anh đi ra, Từ Sương muốn nói gì đó nhưng sau đó lại nuốt trở vào.
Vương Anh uống một ngụm nước, trải qua cả một đêm, nước nóng cũng đã trở nên nguội lạnh, cô chỉ có thể ngậm trong miệng rồi mới nuốt xuống.
Đột nhiên, giọng nói của bà nội Điền từ trong phòng truyền ra: “Cửa tử cung mở rồi! Nhanh lên! Vương Anh, cửa tử cung mở rồi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây