Mùi thơm của món hầm lan tỏa bốn phía, may mắn là xung quanh chỉ có mỗi nhà của Vương Vĩnh Thuận nên không có ai ngửi mùi thơm đến mức ra mặt mắng mỏ người khác.
Chân giò đã hầm đang sôi sùng sục mang theo vị ngon của thịt lợn đập vào mắt mà không chút cản trở, loại hương vị này chỉ có một chữ để diễn đạt, chính là “ngon”!
Chân giò được hầm kỹ đến mức dùng đũa thôi cũng có thể tách xương ra khỏi thịt, cô bẻ một chiếc bánh bao lớn, kẹp thịt lợn vào bên trong, lại cho thêm một ít ớt, Vương Anh ăn một lúc hết hai cái bánh bao.
Một chiếc chân giò lớn có thể ăn liền được hai bữa, nước canh còn lại cũng không hề lãng phí, đổ lên ăn với cơm là xong.
Vương Anh phút chốc cảm thấy như thể cô đã trở lại thời thơ ấu của mình, đối với ngày Tết tràn đầy sự mong chờ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây