Còn không phải sao, mặc dù nói màu sắc không phải là đỏ, nhưng những bông hoa nhỏ trên nền trắng nhìn thế nào cũng thấy có vẻ rất Tây.
Bà Từ nhìn thấy người quen, trực tiếp trợn tròn mắt nói: “Nhà chúng tôi còn có ai có thể mặc đồ thế này? Chẳng lẽ tôi lại mặc cái chất liệu vải sáng chói như vậy lên trên người? Người không biết có khi còn nghĩ tôi đang muốn tìm thêm một người đàn ông nữa cũng nên.”
Một vòng các bà lão đều cười rộ lên, Vương Anh cũng có chút xấu hổ.
“Chao ôi, tìm đâu ra một người mẹ chồng yêu thương con dâu như vậy chứ?”
Bà Từ không phục, còn khoe khoang nói: “Hai ngày trước, nha đầu Vương Anh này đã nhờ con trai yêu dấu của tôi làm cho tôi cái món gì mà óc heo hầm thiên ma, các bà có biết cái gì gọi là thiên ma đó không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây