Bà Triệu không đề phòng trước sự tấn công đột ngột của Vương Linh Linh, bà ta nào biết yêu cầu của hôn nhân giữa người bình thường với quân nhân, bà ta chỉ cảm thấy Vương Linh Linh là đang nói nhảm: “Cô đang nằm mơ đấy à, việc nhà cô không làm thì ai làm, cô không làm gì hết thì đứng chiếm chỗ trong cái nhà này làm gì, thừa dịp còn sớm xéo khỏi nhà tôi giùm, thằng ba nhà tôi vẫn có rất nhiều con gái tìm tới tận cửa!”
Thật ra mấy ngày nay bà Triệu cũng đang cảm thấy hối hận, cảm thấy nhà bà ta rước Vương Linh Linh về quả thực đã rất thiệt thòi, thế nên bà ta muốn tìm một nhà có điều kiện giống như Vương Anh. Lúc này, bà Triệu thẳng thắn nói hết ra những lời trong lòng: “Cô thử nhìn lại bộ dạng của mình một chút xem, còn không so bì được với ngón út của Vương Anh nhà người ta, tôi đúng là có mắt như mù mới rước cô vào cửa.”
Vương Linh Linh nổi cơn thịnh nộ: “Cô ta tốt thì bà đi mà tìm cô ta, đừng trách tôi không nhắc nhở bà, người ta cũng đã sớm kết hôn rồi con trai bà mới cưới tôi vào nhà, chúng tôi đã bàn bạc ổn thỏa là để tôi chăm hai đứa nhỏ, ngược lại bà nhìn Vương Anh nhà người ta xem nó có nguyện ý tới làm mẹ kế cho nhà bà không.”
Bà Triệu sắp ngã nằm xuống đất: “Cô... tức chết tôi, tức chết tôi rồi, lão đại lão nhị đâu mau đánh cô ta cho mẹ!”
Vương Linh Linh lườm một cái: “Bà mà dám đánh thì tôi sẽ lập tức đi tìm đội dân quân, tìm đứa con trai bộ đội của bà!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây