Trong lòng Lý Xuân Quyên cảm thấy hụt hẫng, nha đầu này có ý gì? Coi người nhà mẹ ruột mình chỉ là người ăn xin qua đường ư?
Sắc mặt Vương Vĩnh Thuận cũng rất khó coi, ông ta vốn dĩ nói đến đây cũng là vì muốn vào nhà nghỉ chân một chút, lần này đi đường mệt mỏi rã rời. Thời tiết lạnh đến mức ông ta có thể cảm thấy tai mình lạnh cóng không còn cảm giác. Lúc này vào nhà đốt lửa, sưởi ấm cơ thể một lát bọn họ mới có thể đi tiếp trên con đường lạnh hơn đường núi.
Nhưng cô con gái lớn lại hoàn toàn không hề nhắc đến việc cho họ vào nhà, thậm chí con bé còn không dám nói ra sự thật khi bị mẹ chồng hỏi.
“Con nói như vậy là có ý gì? Xem chúng ta là kẻ đi ăn xin à, chúng ta là cha mẹ của con, ngay cả nhà của con cha mẹ cũng không được vào sao.”
Vương Bình Bình cúi đầu không nói gì, nhưng trong mắt Vương Vĩnh Thuận, nhìn điệu bộ của cô ấy là đã ngầm thừa nhận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây