“Quên đi, nó không có người dạy, chẳng phải vốn đã như vậy rồi sao? Nhưng Từ Sương kia cũng quá nhu nhược, làm gì cũng nghe theo cô ta.”
“Chẹp, tên nhóc nhà họ Từ này rốt cuộc vẫn không đứng thẳng được, sau này phải nghe vợ răm rắp rồi.”
Ngược lại, Từ Sương không biết hình tượng của mình sẽ cố định như vậy trong một khoảng thời gian rất dài trong tương lai, lúc này anh đang vội vàng thu dọn chút ruột già lợn kia.
Vương Anh cũng không chỉ đứng nhìn, cô thu dọn sạch sẽ óc lợn, vừa rồi trước khi đi, Điền Hữu Phúc còn chia cho cô một khối tiết lợn nhỏ. Vương Anh đặt óc lợn sang một bên, nói với bà Từ: “Huyết áp của mẹ hơi cao, lát nữa con về nhà lấy một chút Thiên Ma (*), bảo Từ Sương xử lí ít óc lợn, hầm một nồi thiên ma hầm óc lợn, mẹ uống liên tục hai ngày, về sau lại bôi thêm hai phương thuốc, mùa đông năm nay hẳn sẽ không sao.”
(*)Thiên ma: 1 vị thuốc đông y
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây