Người đàn ông mắt hí tên Tạ Dược Tiến kia, kiến thức cơ bản không nắm vững, bụng dạ lại lắm tâm cơ.
Từ Sương dạy cho cậu ta một ít kiến thức cơ bản, bảo cậu ta cố gắng luyện tập, nhưng cứ chẳng được bao lâu là đã chán, cảm thấy Từ Sương đối với cậu ta không thật lòng, giấu nghề riêng không dạy cho cậu ta.
Từ Sương: “Dù sao bây giờ những điều cơ bản trong cửa hàng tôi cũng đều dạy cho anh ta cả rồi, nước kho là công thức tôi tự chế ra, tôi mua đồ về rồi anh ta kho là được. Phong tỏa núi hai tháng tôi không ra ngoài được cũng không ảnh hưởng. Có lâu hơn nữa thì anh ta cũng không thể học được đâu.”
Vương Anh lúc này mới ngộ ra: “Mấy năm trước hẳn là anh ở trong cửa hàng đúng không? Nếu không cửa hàng sao có thể cho anh nghỉ hơn hai tháng một lúc được?”
Từ Sương: “Lúc trước là lúc trước, sau này là sau này.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây