Năm sáu quả bí đỏ thì cũng đã chiếm gần một giỏ trúc rưỡi, những thứ khác Trần Hạ Nguyệt chuẩn bị lúc sắp đến thị trấn sẽ lấy từ trong kho hàng nông trường ra, đương nhiên trong giỏ trúc bỏ một ít để che giấu tai mắt người khác.
“Cha mẹ, chúng con đi nhé.” Trương Trình Xuyên vịn đầu xe đạp nói với cha mẹ mình, Trần Hạ Nguyệt đứng bên cạnh, chờ một lát rồi cô mới ngồi lên.
“Đi thôi.” Trương Đức Bình phất phất tay nói.
“Đến nhà nhà vợ nhớ nói ngọt chút nhé.” Lưu Quế Anh dặn dò.
“Biết rồi biết rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây