“Còn A Xuyên, anh ấy lớn hơn em vài tuổi, sở dĩ anh ấy không học đại học là bởi vì anh ấy không thi đậu đại học nhiều lần. Đã như vậy, bọn em cũng không có ý định tiếp tục thi đại học, em cảm thấy cuộc sống hiện tại rất tốt.” Trần Hạ Nguyệt mỉm cười nói.
Văn bằng thật sự quan trọng, nhưng Trần Hạ Nguyệt có con đường học tập khác, không cần phải tranh giành danh ngạch với vô số người lúc này đây.
Suy nghĩ của Trương Trình Xuyên cũng giống như vậy, anh có thể tin tưởng mình có thể thi đậu đại học, nhưng điều này đại biểu anh thi đậu một người khác có thể sẽ thi không đậu.
Mà Trương Trình Xuyên lại là có con đường học tập, anh muốn học gì đó ở thế kỷ 22 bên kia có vô số thầy dạy anh, không cần thiết cùng những người khác đi tranh danh ngạch như vậy.
Hồ Hiểu Phương nhìn Trần Hạ Nguyệt không thèm để ý nghi ngờ nói, “Hai vợ chồng các em thông minh như vậy, khẳng định có thể thi đậu đại học. Lên đại học đây chính là rất nhiều người đều hâm mộ, tốt nghiệp đại học về sau còn phân phối công tác. Như vậy không tốt sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây