Nhưng Trần Hạ Nguyệt cũng không cảm thấy có gì, hạt dẻ vốn có sản lượng không cao, có thể thu hoạch hơn một ngàn cân đã rất tốt, tự mình ăn cũng không ăn hết nhiều như vậy.
Cô lấy hạt dẻ ra, rửa qua một lần nước sau đó cắt ra lỗ hổng chữ thập ở phía trên, sau đó mới bắt đầu rang hạt dẻ. Trần Hạ Nguyệt còn đặc biệt đến bên cạnh nông trường nhặt không ít đá cuội tròn, bên cạnh nông trường có bãi cát, nhưng cũng có bãi sông chất đầy đá cuội, cảm giác vây quanh nông trường không chỉ có biển lại còn có sông.
Nông trại kỳ diệu, không chỉ có biển mà còn có sông ngòi xung quanh à? Hay là còn có hồ? Nói cách khác, chủ nông trường muốn ăn hải sản thì đi bãi biển bên kia câu cá, muốn ăn cá nước ngọt thì đi bãi sông bên kia câu cá sao?
Trần Hạ Nguyệt bỏ đá cuội đã rửa sạch vào trong nồi nóng, cho hạt dẻ vào rang. Chờ hạt dẻ rang xong thì đổ đường trắng vào ngào, ngào ổn rồi là có thể lấy hạt dẻ ra.
Trần Hạ Nguyệt lần này rang đại khái mười cân hạt dẻ, cô và Trương Trình Xuyên nhất định là ăn không hết, cho nên chỉ cầm một cân ra ngoài, còn lại cô liền để ở cửa hàng bên kia, chờ An Nhĩ Tư đến thì để anh ấy có thể tự mình lấy đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây