Tựa như kiếp trước cha mẹ cô chính là không làm tiệc rượu, năm đó lúc kết hôn cũng không làm giấy chứng nhận kết hôn, vẫn là sau khi cô sinh ra mới làm giấy chứng nhận kết hôn, thuận tiện làm hộ khẩu cho cô.
Sau đó cha mẹ cô ly hôn, cũng có lấy chuyện tiệc rượu này ra nói, dù sao cha mẹ cô không sống nổi nữa, lúc ly hôn cãi vã tương đối nhiều, sau đó thì lấy chuyện tiệc rượu này lấy ra nói chuyện.
Trần Hạ Nguyệt khi đó tuổi còn nhỏ không tính là lớn, nhưng cũng là người hơn mười tuổi, bình thường không nhớ ra nhưng cẩn thận ngẫm lại cũng nhớ rõ lúc trước cha mẹ mình cãi nhau đã nói tới một ít lời.
Cô đời này kết hôn, Trương gia rất nể tình làm nhiều bàn tiệc rượu như vậy, còn có lần trước đi tham gia gả con gái kia gia tiệc cưới, cô còn tưởng rằng niên đại này kết hôn hẳn sẽ càng thêm long trọng hơn chút, cho dù không có mười bàn hai mươi bàn, một hai bàn khách hẳn là cũng mời nổi.
“Nghe nói bà lão Lâm gia là một người có cực kì tính tình keo kiệt, con trai mình cũng không nỡ mua thịt ăn. Em nói, bà ta không thương con gái thì thôi, con trai cũng không thương? Con trai đang lúc thân thể lớn lên, còn không mua thịt cho ăn, gà trong nhà nuôi cũng không để trứng gà lại ăn.” Hồ Hiểu Phương rất khó hiểu, bà lão này là không yêu cả con trai sao? Vậy tại sao lại có năm hay sáu đứa con?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây