Dù sao cũng đã từng đi lính, mấy năm huấn luyện kia cũng không phải luyện không, Trần Hạ Bách rất nhanh đã phát hiện người đang nhìn chằm chằm mình là ai, một cô gái trẻ tuổi.
“Anh hai, sao vậy?” Trần Hạ Nguyệt thấy sắc mặt Trần Hạ Bách có hơi không đúng, bước chân cũng ngừng lại, nghi hoặc hỏi.
“Không có gì, cảm giác có người nhìn anh có hơi không đúng.” Trần Hạ Bách nhìn đối phương, không phát hiện có gì không đúng, nhưng cũng không rõ vì sao đối phương lại dùng ánh mắt đó nhìn anh ấy.
Trần Hạ Nguyệt nghi hoặc nhìn bốn phía, mọi người vì tướng mạo của Trần Hạ Bách mà chú ý đến anh không phải rất bình thường sao? Anh hai nhà mình thế nào mà lại ở trong nhiều người như vậy cảm giác được ánh mắt không giống chứ?
Trần Hạ Nguyệt nhìn theo hướng anh hai ra hiệu, sau đó thấy Diệp Vân không nên xuất hiện ở đây.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây