Kỷ Cánh Diêu gật đầu, sau đó anh nói với Lan Bạch: “Dì Lan, dì cũng lên xe đi, xe sẽ chạy qua Lạc Thuỷ, có thể đưa mọi người về nhà.”
“Ừm! Nếu có thời gian rảnh dì sẽ lại tới thăm cháu, dì sẽ trông vườn rau giúp cháu.” Vừa nghe Kỷ Cánh Diêu nói có thể ngồi xe về, Lan Bạch vội chạy xuống tầng.
Cơ thể Kỷ Cánh Diêu cứng đờ, liếc mắt nhìn Sở Thấm, thấy sắc mặt cô vẫn bình thường, anh mới dám thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng điều anh không biết là Sở Thấm đang cảm thấy rất buồn bực.
Không phải vì suy xét chuyện anh có rau lại tới tìm mình để mua rau, cô đang mải nghĩ đến việc anh quản lý xưởng mà vẫn có đất trồng rau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây