Chiếc ly sứ trong tay chủ nhiệm Hoàng xém rớt, tính cách thằng nhóc này chẳng khác gì con hổ cả, vừa đáng ghét vừa cứng đầu!
Những người khác nói đi tìm xưởng trưởng chỉ là dọa chút rồi thôi, nhưng anh ta là sẽ đi tìm thật, thế nên lúc này, nhịp tim của chủ nhiệm Hoàng tăng nhanh chóng mặt.
“Thiên Chương à, cậu cũng nên nghĩ cho nhà máy một chút chứ, nhà máy sắt chúng ta đâu thể thích thuê công nhân là thuê được.” Chủ nhiệm Hoàng tận tình khuyên bảo, lại hớp vài ngụm nước rồi nói tiếp: “Hôm nay tôi thuê thêm hai người, tới khi những người khác trở về thì hai người kia phải làm thế nào đây, bảo người ta từ chức nghỉ việc đi hả?”
Lần này, Trần Thiên Chương không để ông ta dắt mũi xoay vòng vòng nữa mà sảng khoái phất tay, nói thẳng: “Đây là chuyện của chủ nhiệm, nếu tôi biết phải làm thế nào thì đã có thể leo lên cái vị trí chủ nhiệm này của ông rồi đó.”
Chủ nhiệm Hoàng: “…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây