Dì Dương lại nói: “Dù sao thì tối đến nhớ cảnh giác một chút mới được, cháu nuôi Tiểu Bạch là quyết định đúng đắn đấy, có ích lắm.”
Ban nãy còn liên tục ghé mũi vào chân bà ấy ngửi lấy ngửi để như muốn ghi nhớ mùi của bà ấy vậy.
Sở Thấm bất đắc dĩ đáp: “Tiểu Bạch cũng có mỗi ưu điểm đó thôi.”
Cái mũi của nó nhạy vô cùng, sau khi được Sở thấm huấn luyện cả một mùa đông, cuối cùng cũng có chút giống chó săn rồi.
Tính ra giờ nó cũng có một phần mười bản lĩnh của chó săn, dư sức làm chó canh nhà. Giờ mà có người xa lạ lại gần, nó sẽ không sủa ầm ĩ, trái lại chạy đi tìm Sở Thấm trước, sau đó đứng canh ngay phía sau cửa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây