Mặt trời dần ló dạng, tản ra nhiệt lượng ngày một nhiều, Sở Thấm vùi đầu làm việc, mồ hôi mẹ mồ hôi con chảy đầy đất. Ngoại trừ lúc uống nước, cô chưa phút nào ngơi tay.
Mấy thôn dân làm kế bên trông mà hoảng.
Rốt cuộc Sở Thấm đào đâu ra tinh thần và sức lực vậy? Tại sao cô không bị phân xuống ruộng làm chứ, vậy thì bây giờ mình khỏi cần cố sống cố chết làm việc theo cô rồi.
Hết cách rồi, đâu thể để người khác thấy mình làm không bằng một cô gái mới hai mươi tuổi được.
… À thì, dù không bằng thật nhưng cũng không thể kém xa tít tắp, đúng không?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây