Khương Tuệ Hàm ngẩng đầu nhìn mặt trời trên cao, ngoài trời nắng chang chang như vậy, ở nhà cho thoải mái, nhưng cô không ngăn cản, con trai muốn ra ngoài thì cứ để nó ra ngoài, chỉ dặn dò không được làm việc nguy hiểm.
Khương Nhạc Vân nhét mấy viên kẹo cứng vào túi, vui vẻ chạy ra ngoài.
Một lát sau, Từ Chiêu trở về.
Thấy anh từ ngoài về, đầu đầy mồ hôi, cô rót cho anh một cốc nước, hỏi: “Bác sĩ nói sao?”
Từ Chiêu nhận cốc nước, ngửa đầu uống cạn nửa cốc, nửa thật nửa giả nói: “Bác sĩ nói hồi phục tốt, giờ thì em yên tâm rồi chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây