Nếu không biết tính cách của Từ Chiêu, có lẽ cô sẽ nghĩ anh đang nói móc mình.
Bữa tối là cải thảo hầm đậu phụ, ớt xanh xào thịt, miến hầm sườn, món chính là bánh bao.
Từ Chiêu không biết từ đâu bê đến một cái bàn nhỏ, chân bàn hơi cao thấp không đều, anh tìm hai viên đá kê ở dưới.
Bánh bao ở nhà ăn rất to, Khương Tuệ Hàm cầm một cái bánh bao nhỏ cắn từng miếng: “Hôm nay nghe chị Ngô nói gần đây có chợ phiên, anh có biết ở đâu không?”
Từ Chiêu cắn một miếng, cái bánh bao đã vơi đi một phần tư: “Gần đây có mấy làng, để tiện quản lý, đại đội đã tìm một chỗ ở giữa các làng lập chợ phiên, bán một số nông sản do người dân tự trồng, các chị dâu ở khu nhà thường đến đó mua lương thực và rau, nhưng không phải ngày nào cũng có chợ, có thời gian họp chợ cố định, nếu em muốn đi, hôm nào rảnh anh sẽ dẫn em đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây