Trương Hướng Tiền lập tức cười lớn: "Nhà cháu ở đâu?"
Khương Nhạc Vân: "Thành phố Minh Giang, chú đã đến đó bao giờ chưa?"
Trương Hướng Tiền: "Chưa, nhưng chú có nghe nói, chỗ đó gần biển, có rất nhiều hải sản ngon, không giống quê chú, chỉ có cá nhỏ tôm nhỏ trong sông, ăn không ngon bằng hải sản."
Quê anh ta là thành phố nội địa, không gần biển, trước kia khi làm nhiệm vụ có ở thành phố ven biển một thời gian, lúc đó thấy hải sản rất ngon, ngày nào cũng ăn, bây giờ lâu rồi không ăn, cũng thấy nhớ.
Trương Hướng Tiền rót cho mình một cốc nước, bắt đầu dọa cậu bé: "Nơi này chỉ là một huyện nhỏ xập xệ, sao có thể so sánh với thành phố lớn được, đợi đến khi các cháu đến quân khu phải chuẩn bị tâm lý cho tốt nhé, quân khu còn không bằng huyện, ở trên núi, nhiều muỗi, to hơn cả ngón tay, đốt rất đau, còn có rắn nữa, phải tự trồng rau trồng lúa, muốn mua đồ thì phải đi xe rất lâu mới ra ngoài được, có sợ không, có muốn về nhà không?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây