Cô bán tín bán nghi nhìn Khương Vệ Vũ: "Được, chị tin tưởng em, có thể nói cho chị biết em là từ nơi nào biết có người muốn hại chị hay không?"
Con cái không nói lỗi của cha mẹ, Khương Vệ Vũ nào có ý tốt nói thẳng với Khương Tuệ Hàm, cô ấy quẫn bách đến mức sắc mặt đỏ lên, ấp úng chính là không nói ra được một nguyên cớ.
Khương Tuệ Hàm cũng không làm khó cô ấy: "Em không cần phải nói, chị đại khái có thể đoán được, là mẹ của em bọn họ đúng không? Có lẽ bọn họ lúc này đang tụ tập một chỗ âm mưu làm sao từ trên người chị moi chút lợi ích đây."
Cô gái nhỏ còn đang ở độ tuổi đi học, người bình thường có thể tiếp xúc đến ngoại trừ bạn học và người trong nhà ra, đoán chừng cũng không có những người khác, nhìn đôi mắt trợn to của cô ấy, đâu cần phải đoán.
Khương Tuệ Hàm: "Em lén người trong nhà tới tìm chị?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây