Vừa mới qua tết, ga tàu đông nghịt người, Tiểu Lý khiêng hành lý đi trước mở đường, Từ Chiêu một tay xách một túi lớn, tay kia nắm chặt Khương Tuệ Hàm, đứa nhỏ được Khương Tuệ Hàm ôm, sáng sớm đã dậy, ngủ mê mệt trên xe, lúc này xuống xe cũng chưa tỉnh.
Tiểu Lý để hành lý xuống: “Anh Từ, vậy em đi đây.”
Từ Chiêu: “Cảm ơn, lần sau trở về anh lại mời cậu ăn cơm.”
Khương Tuệ Hàm cẩn thận đặt Thần Thần xuống, vừa đặt xuống giường, đứa trẻ mơ màng tỉnh dậy, dụi mắt, mềm mại gọi: “Mẹ.”
Khương Tuệ Hàm nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai: “Tỉnh rồi à? Muốn uống nước không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây