Từ Chiêu cúi người, trán tựa vào trán cô: “Chỉ hơi đau một chút thôi, giống như bị kim đâm vào tay vậy, đừng lo lắng, anh thật sự không sao, em xem bây giờ anh chẳng phải đang đứng trước mặt em đây sao, ra ngoài chạy hai vòng cũng không thành vấn đề.”
Khương Tuệ Hàm liếc anh một cái: “Em còn tưởng anh sẽ nói bên ngoài trời lạnh, em sợ lạnh.”
Có thể nói đùa chứng tỏ tâm trạng đã khôi phục lại, Từ Chiêu khẽ cười: “Quá vội vàng nên quên mất, lần sau nhất định sẽ nhớ.”
Khương Tuệ Hàm xoa xoa bụng: “Đứa bé trong bụng này anh định làm thế nào?”
Từ Chiêu ngẩn người: “Làm thế nào?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây